Một cơn gió tháng Sáu
thoảng qua làm xao động những cành cây, rì rào, lắc lư những cây vân sam như
những chiếc khăn tua ven rừng nhà Hatchard. Gió thổi tung chiếc nón rơm của một
chàng trai trẻ rơi xuống mặt đường rồi cuốn lăn long lóc vào ao thả vịt.
Khi anh ta chạy theo để
nhặt nó lên, cô gái đứng trên bậc thềm nhà luật sư Royall phát hiện anh ta là
người lạ, ăn mặc theo kiểu thành thị. Anh ta cười toét miệng lộ cả răng ra, một
nụ cười “bất cẩn” khi ở trong tình huống rủi ro đó.
Tim nàng se lại khi nàng
thấy những người có gương mặt hồ hởi đang trong tâm trạng tận hưởng những ngày
hè, nàng bèn rút lui vào nhà và giả vờ như tìm chìa khóa mà nàng thật sự biết
rõ là đã để vào trong túi của mình rồi. Có một tấm gương hẹp màu hơi lục với
một con đại bàng mạ vàng treo trên bức tường ở hành lang và nàng nhìn một cách
xoi mới bóng mình trong gương. Ước gì đôi mắt mình được xanh như của Annabel
Balch, một cô gái mà đôi lần đến vùng Springfield để nghỉ một tuần với bà cô
già Hatchard. Mỗi khi xuất hiện dưới ánh nắng mặt trời, cô ta ăn diện đẹp, điệu
đàng, sửa thẳng mũ che nắng trên gương mặt nhỏ nhắn ngăm đen của mình.
--- Trích
Chương 1
---