Vẫn kiểu kể chuyện hóm hỉnh, nhẹ nhàng,
nhưng chú trọng các chi tiết nghiệp vụ mang tính kiến thức khoa học hơn
là trực giác thám tử, “Muội tro” của Võ Chí Nhất đưa người đọc tiếp cận
nhận thức muôn thuở “Thiên bẩm chỉ là lẻ loi, lao động mới là phổ quát
để đạt được kết quả tốt đẹp”, đặc biệt với công tác điều tra tội phạm.
Những câu chuyện trong cuốn sách này như
một chuỗi hình sin cứ lên tới cao trào rồi lại xuống. Đó cũng là đặc
điểm của truyện trinh thám. 10 truyện ngắn là 10 kiểu phá án tinh tế
khác nhau, chỉ dùng một nhân vật xuyên suốt là cô cảnh sát hình sự trẻ
Hà “ớt”, Võ Chí Nhất đã áp dụng “kiểu” của Sherlock Holmes hay Thanh tra
Maigret quen thuộc cho dòng văn chương trinh thám Việt Nam.