Đàng Trong - trung tâm trung chuyển hàng hóa của các nước trong
khu vực.
Trước hết phải khẳng định rằng, các chúa Nguyễn Đàng Trong đã tận
dụng tối đa tiềm năng của vùng đất, từ vị trí địa lý, điều kiện tự nhiên, cho
đến các sản phẩm của kinh tế nông nghiệp và thủ công nghiệp vì mục đích thương
mại. Tính năng động của con người sinh sống trên vùng đất phía Nam là động lực
kích thích sự phát triển của nền kinh tế hàng hóa phát triển ở Đàng Trong.
Chính sách cởi mở, sự ưu đãi của chúa Nguyễn đối với thương nhân
nước ngoài có tác dụng lớn trong việc biến Hội An, Thanh Hà, Nước Mặn, Nông
Nại.... thành đại đô hội, những đầu mối kinh tế của Đàng Trong trong nền kinh
tế nội địa và là một thị trường quốc tế vào thế kỷ XVII - XVIII. Với vai trò
“chuyển khẩu”. Đàng Trong trở thành nơi tập trung hàng hóa của nhiều nước trong
vùng như Xiêm, Cao Miên, Brunei, Trung Quốc, Indonesia, Hà Lan,... Khối lượng
hàng hóa được xuất bến tại Hội An ước tính gấp khoảng ba lần hàng hóa do Đàng
Trong sản xuất ra. Có đến hàng trăm loại hàng được trưng bày ở các chợ, đến độ
người ta không thể kể tên hết được. Chính sự phong phú này là một đặc điểm
thương mại Đàng Trong ở các thế kỷ XVII - XVIII. Điều đó giúp chúng ta giải
thích tại sao cảng chính của Đàng Trong là hơn hết tất cả các cảng khác ở Đông Nam
Á. Hội An như một “điểm hẹn” để các nước đến buôn bán và thông qua đó, chúa
Nguyễn đã thu được một nguồn lợi lớn từ thuế đánh vào thuyền buôn các nước.